Thơ: Tranh quê
TRANH QUÊ
Tôi thả hồn ngắm cảnh quê hương
Dọc chiều dài hai tuyến đường quốc lộ
Núi trộn ôm tròn dấu chân Bà còn đó
Bờ biển hiền hòa soi dưới ánh trăng đêm.
Người Cẩm Dương đệp nết dịu hiền
Già gương sáng, đoàn nam thanh nữ tú
Nết gia phong ngàn năm truyền lưu dữ
Chùa tâm linh phục dựng sáng thời nay.
Cuộc sống người xưa chài lưới cấy cày
Ngày hai bữa từng củ khoai củ sắn
Áo vá vai nhưng giàu lòng cách mạng
Truyền thống Ông cha đia danh sáng anh hùng.
Sức mạnh toàn dân cúng đoàn kết một lòng
Già trẻ hăng say xây dựng nông thôn mới
Hiến đất hiến cây hưởng ứng lời Đảng gọi
Mảnh đất nghèo này đổi thịt thay da.
Những người con đang công tác xa nhà
Tình yêu thương bao tháng ngày ấp ủ
Công trình mang tấm lòng nghĩa cử
Khắc chữ vàng trọn nghĩa quê hương.
Giáo dục xã nhà tỏa rạng nét văn chương
Cuộc sóng mới khơi dậy nền văn hóa
Những đôi lứa cùng liền anh liền ả
Cất lời ca Cẩm Dương sáng hồn thơ.
(Phan Văn Cuông – Bí thư Đảng Ủy, CTHĐND xã Cẩm Dương)